Chùm thơ về thầy cô giáo tự sáng tác hay và ý nghĩa
Những kỉ niệm về thầy cô luôn là những ký ức đẹp, công lao to lớn của thầy cô chúng…
Những kỉ niệm về thầy cô luôn là những ký ức đẹp, công lao to lớn của thầy cô chúng em sẽ ghi nhớ mãi mãi. Nhờ có thầy nhờ có cô không ngại khó khăn, vất vả dạy dỗ mà chúng ta nên người. Nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20/11 sắp đến gần, chúng tôi xin gửi tới quý bạn đọc những bài thơ về thầy cô giáo tự sáng tác hay và ý nghĩa.
Những bài thơ về thầy cô giáo tự sáng tác
Thầy – Bài thơ về thầy cô hay & ý nghĩa
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi? Đã bao năm rồi hở? Thầy ơi…
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu…
Bài thơ về thầy cô hay & ý nghĩa
Đây là một trong các bài thơ về thầy cô giáo tự sáng tác hay nhất với giọng điệu chứa chan cảm xúc buồn của người học trò dành cho thầy giáo kính yêu của mình. Lớp lớp học trò đã đi nhưng chỉ có thầy ở lại. Những viên phấn trắng vẫn hàng ngày được thầy sử dụng.
Thầy đã mang cho chúng em những bài giảng hay, những kiến thức bổ ích. Bài thơ về người thầy trên có lẽ phù hợp hơn cả với tâm trạng của những người học trò cũ về thăm mái trường xưa nhớ về người thầy của mình.
Thơ về thầy cô ngắn: Nhớ cô giáo trường làng cũ
Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ giấy nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!
Dù đã bao năm trôi qua nhưng chúng em vẫn luôn nhớ trường cũ, nhớ cô. Và hơn cả chúng em sẽ không giờ quên những bài tập đọc đầu tiên. Những nét chữ nguệch ngoạc cho đến lời giảng cũng như lời phê chấm điểm của cô giáo.
Tất cả những hình ảnh của quá khứ bỗng chốc được ùa về khi nỗi nhớ của người học sinh về mái trường khi xưa. Đây là một trong những bài thơ về thầy cô và mái trường hay mà bạn nên gửi đến người cô của mình trong dịp 20/11 sắp tới nhé!
>>>> Tham khảo thêm: Tổng hợp các bài thơ 4 chữ nổi tiếng nhất hiện nay
Biết ơn người khai sáng – Thơ về thầy cô giáo tự sáng tác
Dưới nắng vàng oi ả giữa ban trưa
Chùm Phượng vĩ đu đưa trong gió mới
Giờ Giảng Văn lòng rộn ràng phơi phới
Giọng Cô ngọt ngào thấm tới tận tim
Cả lớp học mê mẩn đến lặng im
Thả hồn bay theo từng lời Cô giảng
Chim ríu rít bỗng dưng thôi lơ đãng
Trên tán Lim cũng chỏ mỏ vào nghe!
Mấy chú ong cũng đã bớt vo ve
Như say đắm bởi giọng văn bóng mượt
Gió ham vui lùa vào từ cửa trước
Thổi bùng lên nguồn nhựa sống thi ca!
Từ Đinh, Lý, Trần, Lê… thuở ông cha…
Giờ Sử, Địa… rạng hồn thiêng sông núi
Mỗi tiết học thầy mê say đắm đuối
Giảng hào hùng về dòng giống Rồng Tiên…
Chùm Phượng hồng ve vẩy cánh ngoài hiên
Như ngộ được những điều gì thú vị
Lim với Phượng đứng kề nhau thủ thỉ
Nắng áp má vào tê tỉ dăm câu:
Về những bài học bay bỗng thâm sâu
Cả sân trường hân hoan cùng chung học
Em cảm thấy lòng lâng lâng muốn khóc
Biết ơn Người đã khai sáng đàn em!
Đôi khi cảm xúc không đủ để nói nên lời hay bao quát nội dung, tình cảm tiềm ẩn bên trong, có lẽ chính vì vậy mà bài thơ hay nhất về thầy cô này lại có tên gọi là Biết ơn người khai sáng.
Những hình ảnh của tuổi học sinh bỗng chốc được ùa về đó là những kỷ niệm êm đềm bên mái trường xưa bên thầy cô yêu quý.
Bài thơ về thầy cô: Công ơn dạy dỗ
Tháng mười một đông bắt đầu se lạnh
Gió đầu mùa đẩy mạnh tiễn thu đi
Ôi cái ngày nhà giáo vẫn khắc ghi
Sao quên được trò ghì ơn nghĩa đó.
Xa trường cũ dù lâu rồi vẫn nhớ
Lời thầy cô còn muôn thuở trong tim
Ủ giấc mơ , trò mải miết lặng im
Chưa từng nghĩ sẽ tìm thăm trường cũ .
Cô nâng niu dạy trò từng nét chữ
Như mẹ hiền nâng giữ đứa con yêu
Thầy ân cần giảng dạy biết bao điều
” Đạo làm người ” sao kêu trò quên được.
Thầy cô hỡi ! Dù dòng đời xuôi ngược
” Người lái đò” vẫn mãi lướt trên sông
Và mãi hoài che chắn những cơn giông
Vì trò quyết gian nan không quản ngại.
Mặc trò có luôn ham chơi , khờ dại
Thầy cô càng cố nhẫn nại khuyên răn
Suốt một đời chèo chở những gian truân
Cười rạng rỡ , mặc chân người mỏi mệt .
Trò nhiều vậy sao thầy cô nhớ hết
Trò chẳng buồn , trò biết thầy cô ơi
Giờ đây trò đang rảo bước muôn nơi
Lòng mãi nhớ về nơi mình từng sống.
Hiến chương đến trò càng thêm khát vọng
Ước thầy cô luôn sống mãi thọ trường
Luôn an bình mạnh khỏe ấm tình thương
Để tô vẽ những con đường em bước
Ngày nhà giáo trò nơi xa thầm ước
Muốn về thăm hay được tặng chút quà
Thương thầy cô vất vả chẳng nề hà
Ơn nghĩa nặng thiết tha trò mãi giữ.
‘Công ơn dạy dỗ’ là một trong những bài thơ về thầy cô tự sáng tác của mà các bạn học sinh muốn gửi đến người thầy, người cô của mình. Cô đã không ngại vất vả, uốn nắn em từng nét chữ, những bài giảng của thầy cô đã giúp em trưởng thành và thành công. Thực sự cảm ơn thầy cô rất nhiều!
Nhớ ơn thầy cô – Thơ về thầy cô ngắn
Bài thơ ‘Nhớ ơn thầy cô’ là bài thơ tự sáng tác của các em học sinh gửi đến người thầy, người cô của mình nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam 20/11. Những vần thơ của bài đã thay lời cảm ơn chân thành, sâu sắc của các thế hệ học trò với thầy cô của mình – những người đã nuôi dưỡng, chắp cánh ước mơ của chúng em.
Nghĩa tình lớn rộng của Thầy Cô
Năm tháng nuôi trồng những ước mơ
Công lao xây thành vui mộng lắm
Ân đức trao dành các em thơ
Cô Thầy cho ta nhưng ước mơ
Dẫn nối đưa đường mọi tuổi thơ
Mãi mãi trong tâm ghi nhớ nhé
Nghĩa tình lớn rộng của Thầy Cô
Tên vàng hai tiếng gọi Thầy Cô
Cả đời răn dậy các em thơ
Lời dạy ghi lòng sao chép nhớ
Câu răn khắc dạ mãi không mờ
Bảng đen lưu lại muôn điều tốt
Phấn trắng trao đời vạn ước mơ
Công ơn ghi tạc muôn đời nhớ
Nghĩa tình lớn rộng của Thầy Cô.
Nhớ ơn thầy cô – Thơ về thầy cô ngắn
Thầy và chuyến đò xưa – Thơ về thầy cô hay
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…
Người học trò đã xem thầy như là người lái đò, hình ảnh so sánh này thể hiện được sự to lớn công lao của người thầy đã tận tình dạy dỗ nên người.
Hy vọng qua những bài thơ về thầy cô giáo tự sáng tác trên sẽ giúp bạn nhớ đến công ơn dẫn dắt của thầy cô. Hãy gửi những bài thơ và lời chúc tốt đẹp nhất đến người thầy, người cô của mình vào dịp 20/11 sắp tới nhé!